Thế hệ – Giaitri.org https://giaitri.org Kênh thông tin giải trí tổng hợp hàng đầu, mang đến cho bạn những tin tức nóng hổi, phim ảnh hấp dẫn, âm nhạc đỉnh cao, game kịch tính và đời sống sao đầy màu sắc. Khám phá thế giới giải trí đa dạng, phong phú và luôn được cập nhật! Wed, 24 Sep 2025 00:43:27 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/giaitri/2025/08/giaitri.svg Thế hệ – Giaitri.org https://giaitri.org 32 32 Giữ lửa tiếng Việt nơi đất Lào https://giaitri.org/giu-lua-tieng-viet-noi-dat-lao/ Wed, 24 Sep 2025 00:43:24 +0000 https://giaitri.org/giu-lua-tieng-viet-noi-dat-lao/

Ở thủ đô Vientiane, Lào, một gia đình nhỏ vẫn âm thầm giữ gìn và truyền lại tiếng Việt qua 4 thế hệ, như một dòng chảy văn hóa không bao giờ cạn. Đó là gia đình bà Nguyễn Thị Nương, người phụ nữ gốc Việt 97 tuổi, với những nỗ lực không ngừng nghỉ để bảo tồn tiếng mẹ đẻ và văn hóa Việt nơi xứ người.

Bà Nương sinh ra và lớn lên trong một thời kỳ đầy biến động, cùng gia đình định cư tại Lào và xây dựng cuộc sống mới. Dù sống giữa một cộng đồng đa văn hóa, nhưng trong căn nhà nhỏ của bà, tiếng Việt vẫn luôn được nói và yêu thương. “Các cháu đi học thì tự nhiên biết tiếng Lào nhưng về nhà là phải nói tiếng Việt. Bố mẹ, vợ chồng, con cái, ai cũng phải nói tiếng Việt hết. Không cho nói tiếng Lào trong nhà, thế nên các cháu không đứa nào nói ngọng. Biết hết tiếng Việt!” – bà Nương chia sẻ với giọng nói chậm rãi nhưng đầy tự hào.

Không chỉ tập trung vào việc giữ gìn ngôn ngữ, gia đình bà Nương còn kiên trì bảo tồn văn hóa Việt qua những phong tục, tập quán truyền thống. Từ những bữa ăn gia đình với lời mời “Mời ông bà, mời bố mẹ…” đến những nghi lễ cổ truyền như giỗ, Tết hay cả Tết Đoan Ngọ mồng 5/5 với tục “giết sâu bọ,” mọi tập tục đều được giữ vẹn nguyên.

Ở tuổi 97, bà Nương vẫn minh mẫn và sống trong tình yêu thương của con cháu. Con cháu bà không chỉ học được tiếng Việt mà còn học cả cách sống, cách làm người theo đúng cốt cách người Việt Nam. “Tôi gìn giữ tiếng Việt vì đó là tiếng của mẹ đẻ, của quê hương, đất nước. Xa quê hương, mình càng không thể để mất” – bà nói. Sự kiên định ấy đã được truyền lại qua các thế hệ như một dòng chảy không bao giờ cạn.

Cháu ngoại của bà, chị Phạm Thu Hương, cũng chia sẻ về việc gia đình chị đã ở Lào 4 đời. Ông bà ngoại và cha mẹ chồng của chị là bạn chiến đấu với nhau từ thời chiến tranh. Các con chị đều nói và viết được tiếng Việt. “Muốn gìn giữ gốc tiếng Việt cho thế hệ trẻ, mọi người trong gia đình đều phải có quyết tâm lớn, giữ gìn truyền thống, phong tục và dành thời gian dài vun đắp” – chị Hương nói.

Anh Trần Viết Thanh Phong, con trai chị Hương và là chắt ngoại của bà Nương, cho biết anh biết nói tiếng Việt từ khi còn nhỏ. Ba mẹ anh dạy rằng mình là người Việt thì phải gìn giữ văn hóa và tiếng nói của người Việt. “Trong thời đại toàn cầu hóa, việc biết nhiều thứ tiếng là một lợi thế nhưng giữ được cái gốc mới là điều quan trọng nhất. Phải nhớ mình là người Việt và nói được tiếng Việt” – anh Phong chia sẻ.

Gia đình bà Nương không phải là trường hợp duy nhất nhưng là một trong những ví dụ điển hình tiêu biểu về việc gìn giữ tiếng Việt nơi xứ người. Trong bối cảnh hội nhập sâu rộng, văn hóa và ngôn ngữ dễ dàng bị hòa tan thì việc một gia đình có 4 thế hệ sinh sống tại Lào nhưng vẫn giữ được sự tinh anh, chuẩn mực của tiếng Việt là điều vô cùng đáng quý.

Bởi ngôn ngữ không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là cầu nối tâm hồn, là nơi lưu giữ ký ức, văn hóa và cội nguồn dân tộc. Câu chuyện về gia đình bà Nguyễn Thị Nương ở Vientiane là một bản nhạc đẹp về tình yêu tiếng Việt, tình yêu văn hóa cội nguồn, và là minh chứng sống động cho sức sống mãnh liệt của văn hóa Việt, được nuôi dưỡng bằng tình yêu và ý chí qua từng thế hệ.

]]>
Nghệ nhân tái hiện nhà cổ miền Tây qua tay khéo https://giaitri.org/nghe-nhan-tai-hien-nha-co-mien-tay-qua-tay-kheo/ Tue, 05 Aug 2025 14:16:00 +0000 https://giaitri.org/nghe-nhan-tai-hien-nha-co-mien-tay-qua-tay-kheo/

Nghệ thuật tái hiện ký ức tuổi thơ thông qua các mô hình kiến trúc thu nhỏ đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta, giúp kết nối quá khứ và hiện tại. Một trong những người phụ nữ đã góp phần vào việc giữ gìn và phát huy di sản văn hóa này là chị Nguyễn Hồng Phúc. Với niềm đam mê và tình yêu dành cho quê hương miền Tây sông nước, chị Phúc đã tạo ra những mô hình nhà nhỏ tuyệt đẹp, dựa trên ký ức tuổi thơ của mình.

Mâm cơm nhỏ với đầy đủ các món ăn được chị Phúc tự tay tạo hình - Ảnh: THANH HUYỀN
Mâm cơm nhỏ với đầy đủ các món ăn được chị Phúc tự tay tạo hình – Ảnh: THANH HUYỀN
Chiếc cối xay bột to bằng viên bi có thể "vận hành" được - Ảnh: THANH HUYỀN
Chiếc cối xay bột to bằng viên bi có thể “vận hành” được – Ảnh: THANH HUYỀN
Đôi tay khéo léo chị Phúc đã làm nên nhiều sản phẩm nhỏ bằng cây kim, sợi tóc, hạt đậu - Ảnh: THANH HUYỀN
Đôi tay khéo léo chị Phúc đã làm nên nhiều sản phẩm nhỏ bằng cây kim, sợi tóc, hạt đậu – Ảnh: THANH HUYỀN

Những mô hình này không chỉ đơn thuần là các công trình kiến trúc nhỏ xinh mà còn đại diện cho một miền quê yên bình, đậm đà văn hóa Việt Nam. Qua sự khéo léo và tận tâm của chị Phúc, những vật liệu đơn giản như giấy bìa, tăm tre và que đè lưỡi đã được thổi hồn, trở thành những ngôi nhà nhỏ xíu nhưng giàu ký ức. Mỗi mô hình là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, phản ánh cuộc sống bình dị, thanh bình ở miền quê.

Ngôi nhà sàn đơn sơ với chuồng heo, chó, giàn bầu, ổ gà trên mái nhà được tái hiện y như thật - Ảnh: THANH HUYỀN
Ngôi nhà sàn đơn sơ với chuồng heo, chó, giàn bầu, ổ gà trên mái nhà được tái hiện y như thật – Ảnh: THANH HUYỀN

Miền Tây sông nước với chị Phúc không chỉ là nơi sinh sống mà còn là nguồn cảm hứng vô tận. Ký ức tuổi thơ về những ngôi nhà cổ, những con đường làng nhỏ, và không khí trong lành của vùng quê đã được chị Phúc tái hiện một cách sinh động và gần gũi. Sự nghiệp sáng tạo của chị không chỉ mang lại niềm vui cho bản thân mà còn góp phần gìn giữ và phát huy giá trị văn hóa của địa phương.

Một lớp học khoảng năm 2000 được chị Phúc tái hiện - Ảnh: THANH HUYỀN
Một lớp học khoảng năm 2000 được chị Phúc tái hiện – Ảnh: THANH HUYỀN

Qua các mô hình nhà nhỏ này, chị Nguyễn Hồng Phúc hy vọng có thể mang đến cho người xem những cảm xúc ấm áp và gần gũi về văn hóa và lối sống của người dân miền Tây. Tình yêu quê hương và niềm tự hào dân tộc được thể hiện qua từng chi tiết nhỏ trong các mô hình kiến trúc này.

Nhà di động độc đáo từ gỗ, trông như con thuyền trên cạn
Nhà di động độc đáo từ gỗ, trông như con thuyền trên cạn
Một số tờ báo, radio, túi xách, bàn ghế đều được thu nhỏ theo tỉ lệ - Ảnh: THANH HUYỀN
Một số tờ báo, radio, túi xách, bàn ghế đều được thu nhỏ theo tỉ lệ – Ảnh: THANH HUYỀN

Việc tạo ra những mô hình này không chỉ là một hình thức nghệ thuật mà còn là một cách để chị Phúc thể hiện lòng biết ơn và tình yêu dành cho quê hương. Mời các bạn xem thêm về các mô hình nhà nhỏ được làm từ giấy bìa của chị Nguyễn Hồng Phúc để có thể cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu quê hương và tài năng của chị.

Một chiếc tủ nhỏ bằng bao thuốc lá nhưng có đầy đủ công năng, có ngăn kéo được và chứa các vật dụng cần thiết cho sinh hoạt gia đình thời 8X - Ảnh: THANH HUYỀN
Một chiếc tủ nhỏ bằng bao thuốc lá nhưng có đầy đủ công năng, có ngăn kéo được và chứa các vật dụng cần thiết cho sinh hoạt gia đình thời 8X – Ảnh: THANH HUYỀN
Người ‘thu nhỏ ký ức’ miền Tây - Ảnh 11.
Người ‘thu nhỏ ký ức’ miền Tây – Ảnh 11.

Hy vọng rằng, thông qua những mô hình tuyệt đẹp này, công chúng sẽ có thêm cơ hội tiếp cận và tìm hiểu về văn hóa và kiến trúc đặc trưng của Việt Nam, cũng như cảm nhận được sự tài hoa và tình yêu mà chị Nguyễn Hồng Phúc dành cho quê hương mình.

Chị Phúc kỳ công chăm chút cho căn nhà với đầy đủ vật dụng đơn sơ nhưng đầm ấm - Ảnh: THANH HUYỀN
Chị Phúc kỳ công chăm chút cho căn nhà với đầy đủ vật dụng đơn sơ nhưng đầm ấm – Ảnh: THANH HUYỀN
Chị Phúc tự tay làm và sắp xếp các đồ vật ngăn nắp gọn gàng để giáo dục con cái - Ảnh: THANH HUYỀN
Chị Phúc tự tay làm và sắp xếp các đồ vật ngăn nắp gọn gàng để giáo dục con cái – Ảnh: THANH HUYỀN
]]>