Trong bối cảnh quốc tế hiện nay, khu vực Trung Á đang trải qua những biến động địa chính trị đáng kể. Những thay đổi này không chỉ ảnh hưởng đến khu vực mà còn đặt Nga, một thế lực có ảnh hưởng lâu dài tại đây, trước những thách thức không nhỏ trong việc bảo vệ vị thế và đảm bảo an ninh tại vùng đệm chiến lược truyền thống của mình.

Cuộc chiến ở Trung Đông đã tạo ra những tác động vượt xa biên giới của khu vực, và Trung Á – nơi từng được xem là không gian ảnh hưởng chiến lược lâu đời của Nga – đang trở thành tâm điểm của những biến động địa chính trị ngày càng rõ rệt. Trong bối cảnh này, Moscow buộc phải đánh giá lại vai trò và giới hạn của mình trong việc bảo vệ an ninh khu vực trước các kịch bản có thể xảy ra.
Trung Á được xem là vùng đệm quan trọng của Nga, và mọi biến động trong khu vực này đều được Moscow xem xét dưới lăng kính an ninh quốc gia. Với đặc điểm địa chính trị phức tạp và thiếu vắng các đường biên giới tự nhiên rõ rệt, Nga luôn phụ thuộc vào các vùng đệm, và Trung Á là một ví dụ điển hình. Lần đầu tiên kể từ đầu thập niên 1990, Trung Á đối mặt nguy cơ bị các thế lực gây bất ổn xâm nhập nghiêm trọng.
Từng được coi là vùng ngoại biên yên ổn, khu vực này nay đang chứng kiến sự rạn nứt của thế biệt lập về mặt địa lý. Dù cách xa các điểm nóng như Thổ Nhĩ Kỳ, Syria, Iraq hay Israel, Trung Á không còn miễn nhiễm với những cơn sóng ngầm từ Trung Đông. Những biến động này đang tạo ra một môi trường an ninh phức tạp và thách thức cho Nga trong việc duy trì ảnh hưởng và đảm bảo ổn định tại khu vực.
Nga là đối tác kinh tế lớn, đóng vai trò then chốt trong năng lượng, hạ tầng kỹ thuật số và quốc phòng đối với Trung Á. Kazakhstan, Kyrgyzstan và Tajikistan đều có hiệp ước an ninh với Moscow. Ngoài ra, Kyrgyzstan và Tajikistan còn cho phép Nga đặt căn cứ quân sự. Sự hiện diện của Nga tại đây không chỉ mang tính chiến lược mà còn thể hiện cam kết của Moscow trong việc duy trì ổn định và an ninh khu vực.
Các chính phủ Trung Á nhiều năm qua đã chủ động tránh bị cuốn vào các toan tính địa chính trị toàn cầu. Một trong những nỗ lực đáng chú ý là việc hình thành nhóm ‘Central Asian Five’ – một cơ chế đối thoại khu vực và điều phối nội khối nhằm tăng cường năng lực tự chủ. Qua đó, các quốc gia Trung Á mong muốn khẳng định vị thế và tiếng nói của mình trên trường quốc tế, đồng thời giảm thiểu sự phụ thuộc vào các thế lực bên ngoài.
Tuy nhiên, Trung Á không phải là một khoảng trống quyền lực. Thổ Nhĩ Kỳ đang nỗ lực tăng cường hiện diện tại đây, với mong muốn kết nối các nước có chung nguồn gốc văn hóa và ngôn ngữ Turk. Hội nghị thượng đỉnh Liên minh châu Âu (EU)–Trung Á lần đầu tiên đã diễn ra vào ngày 3 và 4-4 vừa qua tại TP Samarkand (Uzbekistan), đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong việc chính thức hóa hợp tác giữa khu vực này và châu Âu ở cấp độ chính trị cao nhất.
EU hiện là nhà đầu tư nước ngoài lớn nhất tại Trung Á và là đối tác thương mại quan trọng, bên cạnh Trung Quốc và Nga. Từ năm 2023 đến hết quý I năm nay, làn sóng các chuyến thăm cấp cao của lãnh đạo phương Tây đến Trung Á không ngừng gia tăng, với mục tiêu tăng cường hợp tác trong bối cảnh khu vực này sở hữu trữ lượng lớn năng lượng hóa thạch và nguyên liệu chiến lược.
Những diễn biến gần đây cho thấy Trung Á đang trở thành một khu vực địa chính trị quan trọng và hấp dẫn đối với nhiều thế lực. Trong bối cảnh này, Nga cần phải có những điều chỉnh chiến lược phù hợp để duy trì ảnh hưởng và đảm bảo an ninh tại vùng đệm chiến lược truyền thống của mình.