Ông Nguyễn Văn Chiến, thương binh hạng 2/4, hiện cư trú tại xã Nhơn Mỹ, thành phố Cần Thơ, vẫn giữ trọn vẹn niềm tự hào về một gia đình đầm ấm với bốn người con đều thành đạt trong ngành giáo dục. Từ thời kỳ chiến tranh khốc liệt cho đến cuộc sống hòa bình hiện nay, ông Chiến luôn là một tấm gương sáng, được bà con lối xóm kính trọng và địa phương ghi nhận những đóng góp to lớn.

Ở tuổi 71, ông Chiến vẫn minh mẫn và tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện, hỗ trợ giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn trong cộng đồng. Con đường đến với cách mạng của ông Chiến bắt đầu từ rất sớm. Ở tuổi 17, ông đã giác ngộ và tham gia lực lượng du kích tại xã Nhơn Mỹ. Thời gian chiến tranh ác liệt đã gây ra nhiều thử thách cho gia đình ông, khi cha mẹ và người thân của ông nhiều lần bị địch bắt bớ, tra tấn để ép cung và dò la tung tích của lực lượng cách mạng. Tuy nhiên, với ý chí kiên cường và lòng yêu nước sâu sắc, họ đã không hé nửa lời, giữ vững khí tiết và bảo vệ được những người thân yêu.

Trải qua những ngày tháng chứng kiến đau khổ của gia đình và sự tàn khốc của chiến tranh, ý chí chiến đấu trong ông Chiến càng thêm sục sôi. Ông đã không ngại hiểm nguy, không quản mưa bom bão đạn, luôn giữ vững tinh thần và khí thế chiến đấu. Trong một lần giao tranh, ông bị thương, mảnh đạn xuyên qua chân phải. May mắn là ông không bị thương nặng, nhưng vết thương đó để lại vết sẹo hằn sâu đến tận bây giờ.

Năm 1974, khi vừa tròn 21 tuổi, ông Chiến kết hôn với bà Đặng Thanh Nga, người cùng xã. Lễ cưới của họ diễn ra rất đơn sơ, không có hoa, không mâm cao cỗ đầy, chỉ có sự chứng kiến và chúc phúc của các đồng chí trong lực lượng du kích xã. Lời thề mà ông Chiến dành cho vợ là sẽ cố gắng bình an trở về, nhưng nhiệm vụ giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước vẫn là mục tiêu hàng đầu.
Ngày 30/4/1975, khi đất nước thống nhất, ông Chiến trở về nhà và tiếp tục cống hiến cho quê hương trong nhiều vị trí công tác, trong đó có vai trò xã đội trưởng ở xã Nhơn Mỹ. Sau đó, ông tiếp tục tham gia chiến trường Campuchia để thực hiện nhiệm vụ quốc tế. Đến năm 1980, ông Chiến giữ chức Phó Chủ tịch UBND xã Nhơn Mỹ, phụ trách lĩnh vực nông nghiệp cho đến khi về hưu.
Bà Đặng Thanh Nga, vợ ông Chiến, đã chia sẻ về giai đoạn khó khăn khi các con lần lượt ra đời. Bà đã phải làm nhiều công việc như làm cỏ mướn, mua bán dừa, sấy cao… để lo cơm ăn, áo mặc cho gia đình. Dù cha mẹ bận rộn với công việc và nhiệm vụ, nhưng các con của họ vẫn tự chăm sóc nhau, đứa lớn lo cho đứa nhỏ. Vợ chồng bà luôn động viên nhau lo cho con cái ăn học đến nơi đến chốn, tin rằng con đường học hành là chìa khóa để thay đổi tương lai.
Hiện tại, gia đình ông Chiến đã có bốn người con đều thành đạt trong ngành giáo dục. Con gái lớn là hiệu trưởng Trường Mầm non Nhơn Mỹ, hai người con trai kế là giáo viên dạy tiểu học và trung học cơ sở, con gái út cũng dạy trung học cơ sở. Họ đã trở thành một gia đình mẫu mực, không chỉ về sự thành đạt mà còn về tình yêu thương và sự đoàn kết.
Nhân dịp Ngày Thương binh – Liệt sỹ 27/7, ông Trương Thanh Giang, Phó Chủ tịch UBND xã Nhơn Mỹ, đã đến thăm hỏi, tặng quà gia đình thương binh Nguyễn Văn Chiến, bày tỏ lòng biết ơn và tri ân những đóng góp to lớn của ông trong cả thời chiến và thời bình. Sự quan tâm và động viên của chính quyền và cộng đồng tiếp tục là nguồn động lực giúp gia đình ông Chiến tiếp tục phát huy truyền thống và cống hiến cho quê hương.